Khóc Giữa Sài Gòn (Tái bản)
Tác giả: Nguyễn Ngọc Thạch
NXB Liên kết: Hồng Đức
Giá bìa: 85.000 đ
Giá bán: 68.000đ
Số trang: 316
Kích thước: 13,5 x 20,5 cm
Phát hành: 2014
SƠ LƯỢC VỀ TÁC PHẨM

Bức tranh hiện thực, với những gam màu xám lạnh về Sài Gòn của tác giả chuyên về những đề tài gai góc, Nguyễn Ngọc Thạch.
“Tôi tin rằng ai đặt chân đến mảnh đất Sài Gòn, đều khó có thể rời bỏ nó mà không lưu luyến, vấn vương. Nó không đơn thuần là một mảnh đất, nó là ký ức, là ước mơ, là hoài bão của rất nhiều người. Nhưng, tôi cũng tin rằng những ai sống ở Sài Gòn, cũng đã từng có một lần khóc giữa Sài Gòn.”
Sáu con người giữa đất Sài Gòn.
Phan đi tìm sự hả hê bằng chiến thắng, chinh phục những đỉnh cao xã hội.
Nam lạc trong nỗi đau, đắm chìm trong những ảo tưởng do bản thân dựng lên.
Tú, nhìn đời bằng con mắt lạnh lùng, am hiểu về đàn bà đến kinh khủng.
Mễ, nghiên cứu tâm lý để rồi sợ hãi nhận ra sự thật mình tìm được.
Thụy, chơi vơi, bấp bênh giữa hai bờ giới tính.
Ân, sống ảo, quan tâm đến mạng xã hội hơn cảm xúc người xung quanh.
Họ, có một điểm chung duy nhất là chọn Sài Gòn làm đất sống. Bị ám ảnh bởi bụi xe, bởi đèn Sài Gòn xanh xanh đỏ đỏ, bởi những quán café, bởi những ổ bánh mì… bị ám ảnh bởi khát khao tìm cho được đáp án cho câu hỏi, “Tôi là ai?”
Họ, được Sài Gòn gắn kết, sắp xếp để đan xích họ vào đời nhau, để cùng trải qua những hoan lạc, chia ly. Để rồi đến cuối cùng, lại được đứng cùng nhau, chỉ đơn giản là khóc, cho hả hê lòng, cho tan nỗi đau.
Họ, người đi kẻ ở, nhưng vẫn tin rằng có ngày gặp lại, chỉ cần một niềm tin nhỏ nhoi đó vẫn giữ người ta chờ nhau… chờ như chuyện Sài Gòn.

Cố Chấp Yêu
Tác giả: Ploy Ngọc Bích
NXB Liên kết: Văn Học
Giá bìa: 60.000 đ
Giá bán: 48.000đ
Số trang: 180
Kích thước: 11x19 cm
Phát hành: 5/2014
SƠ LƯỢC VỀ TÁC PHẨM

Cố Chấp Yêu (Tặng Kèm Bookmark Xinh Xắn)
Cuốn sách này được trích lục từ một phần những cánh thư tôi từng gửi, trong giai đoạn mà người tôi yêu thương phải đương đầu với sóng gió. Anh ấy không còn thời gian cho những nuông chiều nhất mực, những hờn giận, những chặng bay dài chỉ để gặp mặt tôi trong chốc lát. Khi viết cho anh, tôi đã dần cởi được các nút thắt trong tâm trí, dần thấm thía được tình yêu là thế nào? Tôi đã từ tốn đổi khác. Những cuộc dạo chơi bên bờ biển, những cái hôn dưới mưa, những đêm dài nằm trên thảm cỏ cùng đếm sao trời… Tất cả chỉ là hoa lá của tình yêu. Hoa lá muốn xum xuê, rạng rỡ thì gốc rễ cần béo khỏe, đủ chất, đủ nước. Tôi học yêu từ đó.
Học yêu cũng giống như học bất cứ môn nào. Khi là lính mới, chúng ta lần giở sách giáo khoa dày cộm với nỗi e dè đến-bao-giờ-mới-nuốt-hết-đây, rồi đến một ngày chúng ta vô cùng ngạc nhiên rằng bản thân quả thật rất tài giỏi, mọi phân chương trong sách đều đã thuộc nằm lòng. Học yêu cũng tốn thời gian, tâm huyết, cũng cần lý thuyết và thực hành, cần sai và sửa, thì mới mong thành thục. Thời mới học cách thấu hiểu, học chờ đợi, học cho nhận…, cái gì tôi cũng bỡ ngỡ, nhưng rồi đều đâu vào đấy. Làm việc gì, chỉ cần bản thân cố gắng thì luôn có đường để đi. Chuyện yêu thì phức tạp hơn một chút, nhưng nếu bản thân hai người cùng cố gắng thì có thể nắm tay nhau đi đến hết con đường.
Những chia sẻ của tôi trong cuốn sách này chủ yếu lấy từ các bức thư được viết khi tôi sống ở Bangkok và có những lúc du lịch đó đây. Lời trong thư là chủ quan, không phải châm ngôn sống tiêu chuẩn cho tất cả mọi người, lại có đôi chỗ riêng tư. Tôi đã cố gắng cắt gọt, chọn những ý khái quát nhất, mong giúp bạn có thể xuôi theo một nhánh của chuyện tình. Tôi hy vọng, chuyện của mình có thể truyền cảm hứng cho bạn dũng cảm dệt tình riêng.
Biết đâu bạn sẽ tìm thấy mình trong những dòng thư đó?

Lưng Chừng Cô Đơn
Tác giả: Nguyễn Ngọc Thạch
NXB Liên kết: Văn Hóa Thông Tin
Giá bìa: 60.000 đ
Giá bán: 48.000đ
Số trang: 180
Kích thước: 12 x 19 cm
Phát hành: 2014
SƠ LƯỢC VỀ TÁC PHẨM
“Đời ai mà chẳng từng cô đơn một lần.” Câu ấy bạn nói khi hai đứa ngồi trong quán cafe đông nghẹt người. Nhìn xung quanh, thấy người ta ai cũng đang ôm khư khư cái điện thoại trong tay, dù là ngồi chung với người thân, bạn bè vẫn không thèm nói chuyện. Xã hội gì mà lạ lùng vậy, giữ cả đống người, sao vẫn cứ thấy cô đơn.
Cái cảm giác ở bên cạnh một người, mà lòng vẫn thấy trống vắng, chợt gọi tên nó là “lưng chừng cô đơn”.
Những ngày viết “Lưng chừng cô đơn”, chợt thấy như bản thân được trẻ lại hơn chục tuổi. Được quay về với mối tình đầu, nếm trải mùi vị của giận hờn, ngọt ngào và chia ly.
Rồi lại thấy đau.
Trong “Lưng chừng cô đơn”, ngoài những đoạn thoại, không có bất cứ đại từ nhân xưng “tôi” nào được dùng.
Vì chẳng phải viết cho bản thân, mà viết cho chúng ta, những người trẻ, những người hoang mang trong cuộc đời, hoang sơ trong tình yêu.
Những người mà ít nhất một lần trong đời thấy lạc lõng, chơi vơi dù xung quanh là nghẹt cứng người và người.
Những người nghe cô đơn đọng thành giọt, lăn dài trên khóe mắt, để rồi sáng ngày mai, lại phải mỉm cười, vì hiểu rằng mình chẳng thương mình thì cũng chẳng ai thương.
Bản thân người viết hi vọng, “Lưng chừng cô đơn” không khơi dậy nỗi đau nào trong bạn...

Chủ đề cùng chuyên mục: