Hiện tôi đang rơi vào một tình trạng mà không biết nên xử lý thế nào? Tôi cảm thấy rất nhục nhã và tội lỗi vô cùng.
Lúc trước, tôi và Trung có một mối tình rất sâu đậm, nhưng vì hiểu lầm nhau mà tôi và anh chia tay. Sau 6 năm tôi gặp lại Trung, tôi thấy rất vui và hạnh phúc vì hai chữ duyên phận vẫn chờ đợi tôi. Nhưng ai ngờ, Trung giờ đã có vợ và hai con nhỏ.

Mới đầu không biết tôi còn qua lại hẹn hò với anh nhưng khi biết được anh có gia đình tôi lại muốn chia tay để giữ êm ấm cho gia đình anh. Nhưng anh không đồng ý điều đó. Anh nói lấy vợ là vì gia đình ép buộc, trong 6 năm xa tôi, anh không lúc nào không nghĩ đến tôi, và gặp lại tôi lần nay anh sẽ không để tôi rời xa anh lần nào nữa.

Tôi như xêu lòng trước nhưng lời nói của người yêu. Bởi tôi cũng thế, hơn 6 năm qua tôi có nào quên được anh. Tôi vẫn nhớ mong vòng tay anh từng đêm. 6 năm qua là thời gian dài dằng dặc với tôi. Và rồi tôi như thêu thân, không còn suy nghĩ gì hơn. Chúng tôi lao vào nhau, cho nhau những tháng ngày đẹp như trước đây hai đứa yêu nhau. Hình như tôi đã quên mất là anh có gia đình.

Vợ anh thuê thám tử tư uy tín tại sài gòn theo dõi anh, rồi buổi sáng nọ. khi tôi và anh đang quán quýt trong quán cà phê vườn thì vợ anh xuất hiện. cô ta hất hết ly nước trên bàn vào mặt anh. Còn tôi thì ăn vài cái tát trời giáng từ cô ta. Mặc dù cô ta đánh tôi đau nhưng tôi càng đau hơn khi thấy người tình của mình bị vợ chửi mắng nơi đông người. tôi biết mình và anh sai nên sau lần đó tôi không dám gặp anh. Mặc dù rất nhớ anh nhưng tôi không thể nào tiếp tục trở thành kẻ thứ ba gieo rắc chia ly cho gia đình anh. Bài học như thế là đủ rồi. nhưng tôi không lẫn tránh được anh. Anh vẫn tìm thấy tôi. Anh nói sẽ li dị vợ để đến với tôi. Anh không chịu nổi người vợ không tình yêu. Tất cả thủ tục đã sẵn sàng để ra tòa.

Nghe anh nói điều đó, đáng lý ra tôi nên mừng mới đúng. Nhưng lúc đó trong lòng tôi rối bờ. tôi không muốn điều đó xảy ra. Không phải tôi lo sợ cho tôi, mà tôi lo sợ cho anh và gia đình anh. Hai đứa con anh còn quá nhỏ để hứng chịu sai lầm từ người lớn, còn vợ anh thì quá trẻ. Tôi không muốn vì tôi mà ly tán một gia đình như thế.

Là phụ nữ đâu ai muốn chồng mình đi ngoại tình với người khác. Tôi thấy mình thật khốn nạn trong chuyện này. Sao ngay từ đầu tôi không kiềm chế bản thân để rồi tôi trở thành kẻ phá hoại hạnh phúc gia đình của chính người tôi yêu thương?

Giời tôi phải làm sao để chuộc lại những lỗ lầm của chính mình? Trong khi anh nhất quyết chia tay vợ. Có lẽ một lần nữa, tôi lại tiếp tục ra đi, trả lại cho gia đình anh sự bình yên. Mong anh sẽ hiểu cho tôi, mong vợ anh sẽ tha thứ cho anh!!!

Chủ đề cùng chuyên mục: