Một tình yêu đầu đời cùng cái ngàn vàng ấy mất đi. Xấu hổ, sợ hãi chăng? Tất nhiên rất sợ, sợ khi đi trước mặt người lớn. Vì dưới quê tôi người ta nói khi con gái mất trinh nhìn là biết liền nên rất sợ.
Sợ cũng làm được gì chứ, mất đi rồi đi vá lại cũng không còn trong trắng như mới ban đầu thời con gái. Vá gì, ai đi vá cái ngàn vàng kia. Lấy đâu ra ngàn vàng để vá.

Vậy thôi việc học cũng đành tiếp tục, xem như cuộc đời không may mắn khi gặp ngay kẻ sở khanh. NHưng thật chất tôi không thấy buồn và cũng không giận anh nhiều lắm. Cho qua tất cả mọi chuyện để nhẹ lòng. Vui sống những ngày tháng ấy của chính cuộc đời mình. Học tốt là những gì tôi mong muốn.

Bao nhiêu đắng cay và tủi nhục rồi cũng nhanh chóng qua thôi, ra trường cố tìm cho mình công việc ổn định trước. Cuộc đời người con gái không nên tin vào bất cứ một ai.

Sau này, đã qua chuyện ấy ngần ấy thời gian mà tôi không thể yêu ai được, không dám yêu mà cũng không dám tin và nghe những gì người ta nói. Yêu thương nhau để được gì chứ, không biết người ta có khinh bỉ mình không. Liệu khi có người yêu nói ra sự thật người ấy có chấp nhận và tha thứ cho mình không.

Và anh ơi, anh cũng đừng thuê dịch vụ thám tử tư điều tra ngoại tình tìm em để làm gì. Em đã biết tất cả, em không dám mong chờ ngày thằng sở khanh quay đầu lại nhìn em với anh mắt yêu thương, trìu mến nhất. Thật sự người con gái quê lên sài thành học, hay làm việc cũng sợ lắm trai phố như anh.

Chủ đề cùng chuyên mục: