Bên dòng sông Elbe

Cổ thành Dresden hơn 800 năm tuổi, được ví như Firenze, thủ đô cũ của vương quốc Ý (1865 – 1870), thủ phủ vùng Toscana nằm bên dòng Arno, nơi phát động trào lưu thời kỳ phục hưng của Ý, là miền đất nổi tiếng về nghệ thuật và kiến trúc.

Từ thế kỷ 16, Dresden cũng là nơi các công trình kiến trúc Baroque và phục hưng thăng hoa, từng công trình lần lượt ra đời như cung điện hoàng gia, cung điện Zwinger, nhà hát Opera, lâu đài dòng họ Wettin, Vương cung thánh đường… tất cả hoà quyện và kết nối với nhau như một sự sắp đặt, gọt giũa chỉn chu, mà giới kiến trúc thường dành mỹ từ để miêu tả tổng thể quy hoạch và kiến trúc ở Dresden là: Viên ngọc của kiến trúc châu Âu bên dòng sông Elbe.

Dresden cũng là thành phố hiếm hoi trên đất châu Âu mà khi đến, không cần dùng bản đồ cũng có thể đi và quan sát trọn vẹn các điểm nhấn nổi bật về kiến trúc của thành phố. Bởi rằng khi đêm về, tất cả các kiến trúc cổ ở Dresden được chiếu sáng, tạo nên một hình ảnh lung linh, phô diễn trọn vẹn vẻ đẹp diễm lệ của Dresden mà hiếm thành phố cổ nào ở châu Âu có được. Từ bờ bắc của thành phố, đợi trời nhập nhoạng tối, khi các kiến trúc đã ăn đèn, tôi tản bộ theo cây cầu Augustus nối với bờ nam, dẫn lối thẳng vào khu thành cổ Dresden để khám phá vẻ đẹp của thế giới kiến trúc nơi này.

Có một nét thú vị mà người châu Âu thường nói: Muốn tận hưởng nhịp sống chậm, Dresden là thiên đường để tận hưởng điều đó. Và quả thật, ở thời khắc về đêm, dòng chảy và nhịp sống thời gian ở Dresden như dừng hẳn lại, thành phố này vô cùng vắng vẻ, có rất nhiều đoạn đường đi mãi chẳng thấy khách bộ hành nào qua lại. Cả thành cổ im lìm, có vẻ như tất cả những âm thanh xô bồ, huyên náo của thường nhật đang nhường bước cho những chiêm nghiệm về câu chuyện xây dựng các toà kiến trúc, để khám phá ra một vẻ đẹp đáng quý hơn từ các toà kiến trúc cổ, một diện mạo về đêm ở Dresden thật quyến rũ và tràn đầy lãng mạn.